Đừng cứ mãi ngủ vùi trong mùa đông...
Này cô gái hãy ra khỏi cái chăn ấm áp của mùa đông, đừng ngủ vùi trong thương nhớ. Này cô gái tôi cũng biết rằng đôi khi nỗi nhớ, cảm xúc khó có thể diễn tả bằng lời và cô cứ ở đó suy nghĩ về người ấy từng giây, từng phút. Nỗi nhớ ngày một đong đầy thêm kể từ khi người ấy ra đi. Có ai trưởng thành mà không đi qua một vài lần đổ vỡ của tình yêu. Tôi không biết rằng người đó xuất hiện và ra đi trong cuộc đời cô có ý nghĩa gì. Nhưng mỗi một người xuất hiện trong đời đều dạy ta một cái gì đó. Dẫu ra đi với lí do gì thì cũng hãy cám ơn vì hai người đã cùng nhau gắn bó một thời và đã cùng nhau biết thương nhớ là thế nào. Dẫu rằng người đó không phải tình đầu cũng không phải tình cuối nhưng tình đầu hay tình cuối có quan trọng gì không khi cả hai đã có những giây phút vĩnh cửa của tình yêu. Có những nuối tiếc, có những xót xa cô hãy gác lại nỗi nhớ về ai đó vào trong sâu thẳm, lưu giữ tất cả trong góc nhỏ của tâm hồn. Trân trọng những cảm xúc ngày nào từng có với nhau và mỗi khi nghĩ lại